Mãn Bảo vừa khám bệnh cho nàng vừa hỏi, “Người của nha môn đến tìm tôi làm gì?”
“Cô còn chưa biết à, nhà họ Ân đó là người trong nha môn, đám nha dịch đều nghe theo nhà họ.”
Xem ra chuyện nhà họ Ân ức hiếp người đã ăn sâu vào lòng dân, năm người bệnh vào thì có bốn người nhắc nhở Mãn Bảo cẩn thận người của nha môn, còn một người vẫn đang luyên thuyên, chưa kịp nhắc nhở.
Bất kể là ai nhắc nhở thì Mãn Bảo đều ngoan ngoãn lắng nghe, sau đó bắt mạch kê đơn, tiễn bệnh nhân đi.
Đợi đến khi tiễn người bệnh cuối cùng cần tái khám đi, Mãn Bảo liền thở dài một hơi, sờ thấy mạch tượng của bệnh nhân hôm nay đều rất hưng phấn, bởi vì mạch tượng đều rất hoạt bát.
Mãn Bảo thu kim châm lại, đang định thu dọn về nhà thì bỗng thấy một người vén rèm bước vào, Mãn Bảo ngẩng đầu nhìn, thấy sắc mặt hắn ta bình thường, không giống như có bệnh nặng, liền nói: “Tôi sắp về rồi, huynh đến phòng khám khác đi.”
Người đó liền ngồi phịch xuống ghế đối diện, đặt “bộp” tay lên gối bắt mạch, nói: “Phòng khám bên cạnh đông người quá, chỗ cô không có ai, tôi cứ muốn khám ở đây đấy, sao, cô không khám được à?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT