Sau khi giải thích xong nên chỉnh lý sổ sách như thế nào rồi nhìn ba người bọn họ bắt tay vào làm việc, Đường huyện lệnh và Dương huyện lệnh liền xách ấm trà ngồi xuống bên cửa sổ, mở cửa sổ nhìn ra ngoài sân.
Ngoài sân đã thắp đèn lồng, ánh đèn màu đỏ mờ ảo chiếu khắp sân, trông rất ấm cúng.
Chu tứ lang thì rủ rê Vạn Điền, Minh Lý và Đại Cát chơi bài ngoài sân, ngoài ra thì không có hạ nhân nào khác.
Đường huyện lệnh thư thái thở ra một hơi: “Vẫn là chỗ này của ngươi tốt hơn, nói gì cũng không sợ vào tai người thứ ba.”
“Chị dâu quản lý nội trạch rất nghiêm khắc, thế mà ở nhà cũng không an toàn ư?”
Đường huyện lệnh lắc đầu thở dài: “Huyện Hoa Dương không so với huyện La Giang được, ta luôn cảm thấy không khí gần đây có chút kỳ lạ, cũng có thể là do ta nghĩ nhiều. Năm nay phủ Ích Châu vương đã làm bảy buổi xuân yến, tất cả đều là tiệc chơi xuân, mở tiệc chiêu đãi tài tử khắp nơi đến đất Thục, gần như lần nào Trương đại nhân cũng được mời tham dự.”
Dương Hòa Thư ngồi thẳng người, hỏi: “Không phải là làm cho vương phủ à?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play