Mãn Bảo quan sát sắc mặt của Quan lão gia, hỏi, “Gần đây ngài cảm thấy thế nào, đầu còn đau lắm không?”
Mãn Bảo hỏi vừa nhiều vừa kỹ, nên việc Bạch Thiện không nói gì trông rất bình thường.
Quan lão gia vẫn còn đang chờ hắn trả lời, chờ một lúc thì bắt đầu không kiên nhẫn, định rút tay mình về, “Bệnh của ta lúc nào cũng như thế, khám nữa cũng không có kết quả gì đâu, không khám nữa.”
Mãn Bảo liền giữ tay ông lại: “Quan lão gia, bệnh này của ngài đã chữa 12 năm rồi, không phải hiện giờ ngài vẫn sống đó sao? Sao ngài có thể chắc chúng tôi không thể chữa thêm cho ngài 12 năm nữa?”
Giờ này chắc chắn là không chữa được, Kỷ đại phu không khỏi ho một tiếng thật to.
Quan lão gia cũng có hiểu biết với bệnh tình của mình, nghe vậy thì liếc Mãn Bảo một cái, sau đó cười nói với Kỷ đại phu: “Đồ đệ của ông đúng là nghé mới sinh không sợ hổ.”
Kỷ đại phu cười nói: “Đám trẻ đều thế mà, chí lớn lắm.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play