Quan nhị lang không thấy câu hỏi của Mãn Bảo có gì kỳ lạ, nên trả lời rất nhanh: “Không phải, biệt viện đó là để cho phụ thân ta tĩnh dưỡng thân thể, thỉnh thoảng vào đông trời lạnh sẽ đến đó ở một thời gian, còn bình thường vẫn ở nhà.”
Mãn Bảo cười hỏi: “Vậy lần đầu tiên Quan lão gia phát bệnh là ở đâu?”
“Vương phủ,” Quan nhị lang hoài nghi nhìn nàng, “Trước kia đa số thời gian phụ thân ta đều ở vương phủ, không phải muội định nói việc này có liên quan đến nơi ở chứ?”
“Khả năng có liên quan đến sinh hoạt hằng ngày,” Mãn Bảo nói: “Hoặc là khi đó đầu ông ấy bị trúng gió nhiễm lạnh, hoặc là khi đó ông ấy bị mệt nhọc quá sức, suy nghĩ quá nhiều, mấy chuyện này đều có thể gây ra đau đầu.”
Quan nhị lang hơi nhíu mày, “Biết mấy chuyện này thì có thể chữa được à?”
Mãn Bảo nghiêm trang nói: “Biết nguyên nhân bệnh mới có thể hốt thuốc đúng bệnh, nếu không vì sao chúng tôi khám bệnh lại phải nhìn, hỏi trước, sau cùng mới bắt mạch?”
Quan nhị lang không khỏi gật đầu, buồn bã nói: “Chỉ là khi đó ta vẫn còn nhỏ, không nhớ rõ lắm, hay là để ta về hỏi phụ thân ta?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT