Khi lão phu nhân còn chưa lấy bức tranh kia về, hắn đã cảm thấy đối phương lành ít dữ nhiều, mà khi lão phu nhân lấy bức tranh đó ra cho hắn xem, thì trong lòng hắn đã gần như chắc chắn, bọn họ cũng bị đuổi theo rồi.
Chỉ là hắn chưa thấy thi thể của bọn họ, cũng không biết được tên đối phương, cho nên vẫn còn ôm một tia hy vọng.
Mãn Bảo dừng lại, quay đầu nhìn hắn, mím môi rồi nói: “Muội không trách huynh.”
Nhị Cát há miệng nhìn nàng.
Mãn Bảo quay gót rời đi, Bạch Thiện khẽ gật đầu với Nhị Cát, cùng đi ra ngoài với nàng.
Nhị Cát cúi đầu lau hết nước mắt trên mặt, Bá An khẽ nhấp khóe môi rồi xoay người đuổi theo.
Đại Cát khẽ nhíu mày, đang định ra ngoài theo, lại nghe thấy tiếng Bá An gọi: “Thiếu gia --”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT