Người đánh xe nói: “Hết cách, tôi quen thuộc chỗ này nhất, chỗ khác tôi không yên tâm.”
“Nhưng bọn tôi ra vào đây không tiện.” Đại Cát nói: “Nơi này có quá nhiều người, đường phố còn nhỏ, hàng xóm láng giềng quen mặt lẫn nhau, vàng thau lẫn lộn.”
“Sau này tôi sẽ dẫn mấy người ra vào, còn vị huyện lệnh kia, hắn sẽ có biện pháp của hắn thôi. Tôi cũng hay tiếp đón thân thích bạn bè ở đây, cho nên cậu cứ yên tâm, hàng xóm láng giềng cũng quen với việc nhà tôi nhiều người rồi.” Người đánh xe nghiêng người nói: “Người ở bên trong đó, có muốn vào xem chút không?”
Đại Cát nhìn về phía Bạch Thiện và Mãn Bảo.
Bạch Thiện thoáng nhìn Mãn Bảo rồi vào trong.
Vừa vén mành lên, hai người liền thấy một thiếu niên đang đứng cạnh bàn, trong tay xách một ấm thuốc, nghe thấy tiếng động thì quay đầu lại nhìn. Thấy ba người bước tới thì hơi sửng sốt, đề phòng đứng trước giường nhìn bọn họ, “Các người là ai?”
Bạch Thiện và Mãn Bảo dừng bước, quay đầu nhìn Đại Cát.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play