Cuối cùng Đại Cát vẫn phải đi mua thêm ít nguyên liệu về để đầu bếp nữ làm một bữa tối phong phú.
Đường huyện lệnh thấy phu nhân không đề cập tới chuyện kia thì khẽ cười, ăn cơm xong thì vào thư phòng nói chuyện với Trang tiên sinh, để Đường phu nhân ở ngoài viện chơi cùng bọn Mãn Bảo.
Mãn Bảo thầm cảm thấy kỳ lạ, bởi vì Đường huyện lệnh đến đây lại chẳng nói chính sự gì. Cho nên khi Đường phu nhân ở lại viện chơi với bọn họ, nàng bèn không nhịn được hỏi: “Phu nhân, sao hôm nay ngài và Đường huyện lệnh lại có thời gian rảnh tới nhà bọn muội chơi?”
Đường phu nhân liếc nàng một cái, nói: “Mãn Bảo, lúc nãy ta mới thấy một chậu lan vàng rất đẹp trong thư phòng, còn đẹp hơn chậu mao tố ta mua lúc trước.”
Mãn Bảo ho nhẹ một tiếng, nói: “Chắc là phu nhân nhìn nhầm rồi, chậu lan vàng kia luôn trồng ở trong chậu, không đẹp hơn lan nuôi trong vườn đâu.”
“Nhưng ta rất thích lan vàng.”
Mãn Bảo tỏ vẻ thất vọng nói: “Đáng tiếc muội chỉ có một chậu, đã tặng cho tiên sinh rồi. Nếu tỷ thật sự muốn thì có thể chờ hai năm nữa, muội phân được cây thì sẽ cho tỷ một chậu.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play