Bạch nhị lang nhỏ giọng lẩm bẩm gì đó, hai người không nghe rõ, đang định hỏi lại thì nghe thấy Chu Hổ nói: “Trước kia bọn ta hay tới đây đốn củi.”
Mọi người liền đi qua đó, đây là một triền núi trên núi Đại Hổ cách thôn Thất Lí không xa, cây cối thưa thớt, cỏ cũng không nhiều, không cần dọn đường cũng đi được.
Nhưng Chu nhị lang lại thở dài: “Bây giờ khác rồi, cỏ dại và bụi gai đã mọc ra nhiều rồi, cũng không có ai dọn. Chứ ngày xưa mới qua trung thu mọi người đã lên đây chặt cây hoặc nhặt củi, chặt bụi gai rồi phơi nắng trong rừng hai mươi ba mươi ngày, đến mùa đông là có thể kéo về nhà làm củi...”
Nhưng bắt đầu từ 12 năm trước, người của thôn Thất Lí không còn lên ngọn núi này nhặt củi, cũng không đi vào trong săn thú, dần dà, cây cối và cỏ dại mọc tràn lan, um tùm.
Lưu Quý bước lên hai bước, lén nói với Đại Cát nói: “Chỗ này bọn ta đã tìm rồi, không có.”
Đại Cát liền bước đến bên cạnh Bạch Thiện, khẽ lắc đầu với hắn.
Bạch Thiện bèn nói: “Chỗ này cách cửa thôn gần quá, chắc chắn không có, chúng ta đi tiếp đi.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play