Có lẽ là lo bọn họ mới biết được thân thế của mình nên lòng không thoải mái, Đường huyện lệnh vẫn luôn ngồi trên tảng đá tán gẫu với bọn họ, tận đến khi bụng đói không chịu nổi, hắn mới phủi quần áo đứng dậy, “Đi thôi, chúng ta đi ăn chút gì đi, giờ mặt trời cũng sắp xuống núi rồi, lát nữa còn phải cải trang đến nhà đệ một chuyến nữa.”
Mãn Bảo liền dẫn Đường huyện lệnh đi xuống, mới đi qua vườn rau đã gặp Đạo Hòa đang cầm rổ rau tới hái rau, nhìn thấy bọn họ thì dừng bước, đầu tiên là trầm ổn hành lễ với Đường huyện lệnh, sau đó mới quay sang nhìn Mãn Bảo và Bạch Thiện, “Đạo Hư nói các ngươi tới, ta lại không thấy các ngươi đến điện trước bái thần, ta liền đoán các ngươi chạy tới đây. Sao lại đến nơi này?”
Mãn Bảo nói: “Đến nói chuyện riêng.”
Đường huyện lệnh quay sang nhìn Mãn Bảo.
Đạo Hòa cũng không hỏi bọn họ nói chuyện riêng gì, chỉ đổi đề tài hỏi: “Ngươi có muốn xin cái bùa hộ mệnh không?”
Mãn Bảo lắc đầu, “Chắc chắn mẹ ta đã xin cho ta rồi.”
Đạo Hòa cũng không thất vọng, lấy hai cái bùa hộ mệnh trong túi áo ra, một cái cho nàng, một cái cho Bạch Thiện, nói: “Cho các ngươi hai cái này, ta cũng đã đưa cho Bạch nhị một cái, sao hôm nay các ngươi không đến cùng nhau?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play