Mãn Bảo dẫn Đường huyện lệnh rẽ trái quẹo phải, đi tới đi lui, Đường huyện lệnh cảm thấy bất thường, quay đầu nhìn lại, liền phát hiện không biết từ bao giờ bọn họ đã ra khỏi đạo quan.
Hắn kinh ngạc nhìn Mãn Bảo: “Chúng ta ra khỏi đạo quan à?”
Mãn Bảo gật đầu, “Đằng trước là đất trồng rau mà mấy người Thủ Thanh đạo trưởng mới khai hoang, vòng qua chỗ đó đi thêm một đoạn sẽ có một tảng đá rất lớn, tầm nhìn ở đó rất xa, người bên ngoài không biết.”
Đường huyện lệnh liền hỏi, “Vậy sao mấy đứa biết được?”
Bạch Thiện nói: “Bọn đệ quen thân với tiểu đạo sĩ trong quan, hắn liền dẫn bọn đệ đến đấy chơi.”
Đường huyện lệnh đi theo bọn họ, hai bên đường chỉ có mấy cây cỏ dại, nhưng khi bọn họ đi xuyên qua một sơn động rồi dọc theo đường núi đi lên tầm chục bước, con đường phía trước lại đột ngột rộng ra, sau đó thấy một tảng đá lớn chĩa dài ra ngoài. Đứng ở trên tảng đá nhìn ra xa, chỉ thấy trong tầm mắt toàn là ruộng đồng, cực kỳ thoáng đãng.
Trời xanh mây trắng thu trọn đáy mắt, chỉ nhìn thôi tâm tình cũng đã thoải mái.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT