Lưu lão phu nhân dừng một chút rồi nói: “Đại nhân có thể hiểu cảm giác ấy không? Thái độ bọn họ kỳ quái, không muốn tôi hỏi nhiều, thậm chí không cho tôi ở lâu trong thư phòng của con tôi. Tôi mà ở lâu là có người đến điều tra, cho nên tôi mơ hồ cảm thấy con tôi chết không phải do diệt phỉ, tận đến khi tôi phái người tìm được Nhị Cát.”
Đường huyện lệnh ngồi thẳng dậy.
“Nhị Cát còn sống, chỉ là hắn...” Lưu lão phu nhân dừng một chút mới nói: “Bị thương rất nặng, hắn nói cho tôi, con tôi là vì tra ra Ích Châu vương và nhiều quan viên ở Ích Châu cùng nhau tham ô khoản tiền tu sửa Kiền Vĩ Yển, nên mới bị họ diệt khẩu.”
“Bọn họ đuổi giết cả đường, con tôi chạy trốn đến huyện La Giang, trùng hợp gặp được vợ chồng Chu Ngân trên đường,” Lưu lão phu nhân nói tới đây thì ngừng, quay sang nhìn vợ chồng nhà họ Chu và Mãn Bảo: “Nhị Cát nói, lúc đó trên người bọn họ đã có vết thương, đằng sau còn có truy binh đuổi theo, bọn họ mang theo chứng cứ trên người, e là không chạy thoát được, đúng lúc đó lại tình cờ gặp được một đôi vợ chồng đang vội vàng đánh xe về nhà.”
“Con tôi xin bọn họ giúp đỡ, đôi vợ chồng kia rất nhiệt tình, muốn cho con tôi đi nhờ, con tôi từ chối, sau đó vội vàng đưa đồ cho bọn họ, bảo bọn họ mang đồ rời đi, rồi sau nghĩ cách giao đồ cho một vị Đường đại nhân đang tuần tra.”
Lưu lão phu nhân nói xong thì nhìn Đường huyện lệnh.
Mày Đường huyện lệnh nhảy dựng, hỏi: “Cha tôi?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT