Mãn Bảo và Bạch Thiện không khỏi quay sang nhìn nhau, sau đó quay đầu nở nụ cười rạng rỡ với Đường huyện lệnh, rạng đến nỗi suýt chói mù mắt Đường huyện lệnh.
Tuy biết không đến nỗi, nhưng Đường huyện lệnh vẫn không khỏi lạnh sống lưng, cảm giác như có con kiến bò trên sống lưng của hắn vậy, khẽ rùng mình một cái.
Đường huyện lệnh hoạt động ở giữa ánh mắt của hai người, hỏi: “Nhưng ta nhớ mùng hai tháng hai trường phủ chỉ cho nghỉ ba ngày thôi mà, hôm qua mấy đứa về, ngày mai đi hả?”
Bạch Thiện nói: “Đệ xin nghỉ thêm hai ngày.”
Đường huyện lệnh hoài nghi nhìn hắn, “Chỉ vì chơi mùng hai tháng hai?”
Bạch Thiện gật đầu nói: “Không phải Đường đại nhân cũng tới sao, hiển nhiên là cũng có hứng thú với hội chùa ở chỗ bọn đệ, năm nào bọn đệ cũng tới tham gia hội chùa, nếu năm nay không tới thì cứ cảm giác thiếu thiếu gì đó.”
Đường huyện lệnh mỉm cười, đứng dậy khỏi tảng đá, “Nếu đã trùng hợp như vậy thì chúng ta đi cùng nhau?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play