Bạch Thiện hừ quay đầu đi, Mãn Bảo cũng hứ một tiếng, xoay đầu sang bên kia.
Bạch nhị lang chẳng thèm đếm xỉa, dù sao lát nữa bọn họ cũng nói chuyện lại thôi.
Đại Cát đánh xe bên ngoài càng không lo, từ đầu đến cuối vẫn luôn khép hờ mắt đánh ngựa chạy thong thả, không có tí sốt ruột nào.
Tới huyện thành, Đại Cát tìm chỗ để xe ngựa, ba người đồng loạt chắp tay sau lưng, đầy hăng hái đi từ đầu đường cái vào.
Lúc này đã là chạng vạng, cửa hàng hai bên đường đều đã treo đèn lồng lên, còn có những tháp đèn do hương thân giàu có và thương gia làm, đều dựng ở những vị trí đẹp trong huyện thành, chờ đến khi màn đêm buông xuống, những tháp đèn này sẽ được thắp sáng, cả huyện thành sẽ sáng rực lên.
Bọn Mãn Bảo đi dạo qua các loại đèn lồng, cũng không thấy kinh diễm lắm, nhưng người dân đi dạo trên phố lại rất chấn động, bọn họ đã trải qua không ít Tết nguyên tiêu ở huyện thành, nhưng vẫn cảm thấy hình như Tết nguyên tiêu năm nay náo nhiệt hơn hẳn.
“Ta đếm thử rồi, có tận chín tháp đèn liền, buổi tối thắp hết lên thì chắc sẽ đẹp lắm.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT