Tới đoạn đường xóc nảy nhất, Bạch Thiện dứt khoát kêu dừng xe ngựa rồi nhảy xuống tự đi bộ.
Đương nhiên Mãn Bảo cũng nhảy xuống theo.
Hai người liền hái hoa ngắt cỏ cả một đường, Khoa Khoa nhân cơ hội hiếm có này để rà quét, không phát hiện ra thực vật gì chưa được thu thập mới thu lại sự chú ý, bắt đầu dung dăng đi theo ký chủ về phía trước.
Bạch Thiện biết bé thích hoa cỏ, liền hái một cả chùm hoa cúc dại màu trắng, màu vàng, sau đó ngắt cỏ buộc lại rồi đưa cho bé.
Mãn Bảo nhận lấy, cười trêu: “Ngươi làm xấu quá, để ta buộc cho mà xem.”
Vì thế cởi dây cỏ ra, nhét hoa vào lòng cậu, bắt đầu vừa đi vừa ngắt thêm hoa, sau đó chỉnh cây cao cây thấp rồi mới lấy cỏ buộc lại, cảm giác đã khác hoàn toàn.
Bé đắc ý nhìn Bạch Thiện.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play