Mãn Bảo nhìn mặt Đường huyện lệnh hồi lâu, biết hôm nay không thể đàm phán được nên bèn kéo tứ ca và Bạch Thiện thông minh nhất sang một bên bàn bạc, “Sao giờ?”
Bạch Thiện nhìn về phía Chu tứ lang, nói: “Bán rẻ hơn chút nữa ạ?”
Chu tứ lang nhỏ giọng nói: “Rẻ thì rẻ được, nhưng giảm nhiều quá, ta cũng phải có chút lợi nhuận chứ?”
Đây cũng không phải phải mối làm ăn của một mình hắn mà là của cả nhà, trên cơ bản giờ là bọn Chu đại lang ở nhà chọn hạt giống tốt, thu mua lúa mạch với giá cao hơn thị trường hai ba phần, sau đó hắn vận chuyển đến đây, bán xong lại mang tiền về mua mạch giống mới.
Bởi vì là buôn bán nhỏ, mà hắn còn chỉ bán quanh thành Ích Châu nên mỗi lần cũng không dám mua quá nhiều mạch giống, như lần này chỉ xách hai bao tải tới, còn lúc trước là vì muốn kịp thời điểm gieo trồng lúa mạch vụ đông nên hắn mới hay vận chuyển cả xe tới.
Còn giờ lúa mạch vụ đông đã gieo gần xong rồi, hắn không dám bán quá nhiều nữa, sợ số lúa mạch này lại tồn trong tay mình, dù sao nhà bọn họ cũng không cần số mạch giống này, để ăn thì lại quá phí.
E rằng lúc cha hắn chưa ăn thì không sao, ăn vào lại sinh bệnh.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play