Bạch Thiện đã biết nguyên nhân nên càng không thấy sợ, cũng càng nỗ lực hơn, không chỉ các học sinh ban Bính đều thấy áp lực, mà Mãn Bảo vẫn luôn theo sát cậu cũng thấy hơi quá sức.
Vì thế sau khi cân nhắc, bé liền gác chương trình học trong hệ thống sang một bên, xin nghỉ dài hạn với thầy Mạc. Hằng ngày ngoài trước khi ngủ ôm sách y ôn bài cũ đọc bài mới một lúc, thì đã đặt toàn bộ tinh thần lên việc học tập tri thức trong thực tại.
Mà ngoài học các môn Bạch Thiện đang học thì bé còn học thêm hai môn nữa của Trang tiên sinh, đó mới là cái bé nên học.
Ngày nào cũng thấy bé đọc nhiều sách như thế, làm nhiều bài tập như vậy, Bạch nhị lang chỉ nhìn mà cũng muốn rụng tóc thay bé.
Mãn Bảo lại thấy quen rồi, chủ yếu là gần đây cũng không có gì chơi.
Hơn nữa bé cảm thấy giúp Bạch Thiện Bảo lên võ đài đấu với những người ở trường phủ kia rất thú vị, giờ sáng nào Bạch Thiện cũng hưng phấn như được tiêm máu gà vậy, bé cũng thấy tràn đầy nhiệt huyết.
Mà Bạch nhị lang bị hai tòa núi lớn giáp công trái phải, trên đầu còn có thêm một Trang tiên sinh, ngày nào thần kinh cũng căng thẳng, vừa muốn tìm cớ lười biếng vừa thấy chột dạ lo sợ, bắt ép bản thân học tập.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT