Bạch Thiện Bảo chỉ nhìn thoáng qua liền cúi đầu lau mặt lau tay, xong thì đổ nước vào đám hoa cỏ của bé, lúc này mới nói: “Ngươi có tiền đến đâu cũng không nhiều bằng ta.”
Mãn Bảo hừ một tiếng, cũng đổ nước trong chậu đi, sau đó xoay người trở về phòng.
Bạch Thiện Bảo buộc tóc, phát hiện Bạch nhị lang nằm đối diện vẫn còn đang ngủ nướng thì không khỏi đi gõ bình phong của cậu, “Mặt trời lên cao rồi đấy, ngươi còn không dậy thì tiên sinh sẽ mang gậy đến cho xem.”
Bạch nhị lang trở mình, rề rà chui vào trong chăn, ra vẻ mình không nghe thấy gì.
Mãn Bảo đi ngang qua nghe thấy vậy thì tiện tay lấy một que củi trong đống củi ra, rón rén đi đến bên cạnh cửa sổ rồi giơ tay mở cửa sổ của cậu.
Bạch Thiện Bảo bước ra ngoài thấy thế thì lập tức quay lại mở cửa sổ ra cho bé, sau đó ho một tiếng, làm bộ không có việc gì đi ra ngoài.
Mãn Bảo thọc que vào, nhắm vào cổ đối phương rồi gõ một cái, kết quả chăn chỉ hơi động đậy chứ không có thêm động tĩnh gì.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play