Trang tiên sinh nói: “Trước giờ con kiêu ngạo, mà ở thôn Thất Lý con lại chỉ tiếp xúc với toàn những người chất phác, vì vậy sẽ không khỏi hơi thiếu sót ở mặt này. Cho nên lần này vào trường phủ, lúc đầu con sẽ khó khăn hơn người khác một chút, đặc biệt là con còn nhỏ hơn các học sinh khác, càng khiến người ta chú ý hơn.”
Trang tiên sinh không ngốc, huống chi bây giờ ông cũng chỉ phụ trách ba đứa đệ tử thôi, cho dù Bạch Thiện Bảo đã che dấu rất tốt, nhưng trên mặt vẫn hiện ra vài nét ảm đạm.
Ngày hôm qua vẫn còn bình thường, thậm chí sáng nay đi học cũng rất vui vẻ, sao mới học một ngày mà về nhà đã khác chứ?
Ông cũng không hỏi Bạch Thiện Bảo xảy ra chuyện gì ở trường phủ, chỉ nói với cậu, “Bất kể là xảy ra chuyện gì, vi sư chỉ hy vọng con có thể nhớ rõ rằng con đến trường phủ là để học.”
Trang tiên sinh nói: “Năm nào trường phủ cũng có một cuộc thi lớn, chỉ cần thành tích con đủ tốt, con không những có thể vào ban giáp, mà còn có thể tiến hơn một bước so với các đồng học nhập học cùng năm, thậm chí trực tiếp giành được suất thi đến Quốc Tử Giám.”
Trang tiên sinh đứng dậy bước đến bên cửa sổ, quay lưng về phía Bạch Thiện Bảo khẽ nói: “Mấy năm nay trường phủ có rất ít học sinh giỏi, nghe nói năm ngoái trong số học sinh vào kinh thi, chỉ có hai người thi đậu Lục Học, con biết điều này mang ý nghĩa gì không?”
Bạch Thiện Bảo sững sờ, hỏi: “Ích Châu kém đến nỗi chỉ có hai người thi đỗ thôi ạ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT