Mãn Bảo đã tìm thấy nội dung mình cần, bé nhẩm mấy lần rồi khẽ khép sách lại, sau đó nhắm mắt học thuộc, lại mở ra củng cố lại trí nhớ, rồi mới tiếp tục lật trang khác.
Tốc độ đọc sách của bé không chậm, thỉnh thoảng gặp từ khó chưa từng thấy, hoặc thật sự quá khó đọc, bé sẽ thầm hỏi Khoa Khoa.
Khoa Khoa cũng đang nhàm chán, nên tuy đây không nằm trong chức trách của mình, nó vẫn tiện tay tìm hộ bé một chút, tìm được thì nói cho bé, không tìm được thì bé cũng chỉ đành nhớ kỹ rồi về hỏi Trang tiên sinh.
Có điều đa số trường hợp là, bé cảm thấy bé đã nhớ kỹ chữ này, nhưng sau khi về đến nhà, bé vẫn quên nó viết như thế nào.
Dù sao cũng là từ không biết âm đọc, cũng không biết nghĩa, muốn nhớ được thật sự rất khó.
Đọc càng nhiều sách, bé mới phát hiện mình còn chưa biết rất nhiều chữ.
Cho nên bé không nhịn được hỏi thầm Khoa Khoa: “Ta tự cảm thấy ta đã rất giỏi, tiên sinh cũng nói học xong ‘Thiên Tự Văn’ là coi như biết chữ rồi, nhưng bây giờ xem ra còn rất nhiều từ ta không biết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play