Đại Cát chờ bọn họ cãi nhau xong, lúc này mới cầm diều bước lên, “Thiếu gia, Mãn tiểu thư, đây là diều ta mới lấy xuống.”
Mãn Bảo bèn cúi đầu nhìn thử, không kìm được òa lên, cầm lên nhìn kỹ, kinh ngạc nói: “Đúng là một cái diều đẹp.”
Bạch Thiện Bảo cũng cảm thấy rất đẹp, quan sát rồi hỏi: “Là phượng hoàng đúng không?”
“Đúng là phượng hoàng,” thiếu niên phía bên kia cũng sấn lên xem, cậu chàng cầm đầu nói: “Còn làm từ vải lụa, diều như này chỉ có người quyền quý mới làm được thôi, đây là chiếc diều các ngươi vừa lấy từ trên cây xuống?”
Ba người đồng loạt gật đầu.
Đám thiếu niên hâm mộ bọn họ may mắn, kiểm tra một lúc rồi nói: “Khung diều vẫn tốt, vải lụa cũng chưa bị rách, chỉ cần sửa lại một chút là bay được thôi.”
Mãn Bảo cực kỳ thích hình vẽ này, quan trọng nhất là màu nó rất đẹp mà trông vẫn thật, bé nửa ôm vào ngực, nhìn về phía Bạch Thiện Bảo.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT