Mãn Bảo ngồi lười biếng, quyết định tối nay sẽ cúp tiết học của thầy Mạc, không học y nữa.
Trăng không quá tròn, chỉ là trăng non bị khuyết một nửa, cho nên ánh trăng cũng không quá sáng, thỉnh thoảng còn có mây đen thổi qua, che khuất nửa vầng trăng kia đi, sau đó trời đất lập tức tối sầm.
Đúng lúc này, một tiếng khóc như có như không truyền vào từ ngoài viện...
Đầu óc đang đình trệ của Mãn Bảo bị động tiếp thu thứ âm thanh khác lạ với hơi thở sinh hoạt hiện tại này, bé khẽ chớp mắt, theo bản năng quay đầu nhìn sang Bạch Thiện Bảo bên cạnh.
Bạch Thiện Bảo cũng quay sang nhìn bé, hai người vừa đối mắt, liền biết đây không phải ảo giác của mình.
Tiếng tắm rửa trong phòng cũng lập tức dừng lại, Mãn Bảo lo lắng đứng lên, đang định đi xem Bạch nhị lang đang tắm rửa bên trong, thì bên trong lại đột nhiên truyền ra tiếng la “A a --” hoảng sợ.
Đại Cát cũng đi từ trong phòng ra, ba người cùng nhau chạy tới phòng tắm xem thử, còn chưa đến nơi, cửa phòng tắm đã mở bịch ra, Bạch nhị lang đầu bù tóc rối, chỉ mặc trung y xộc xệch đã chạy ra ngoài, vừa thấy ba người liền nhào vào lòng Đại Cát, kêu òa lên: “Có quỷ, có quỷ, thật sự có quỷ đó.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play