Mãn Bảo thiệt tình kiến nghị cho bọn họ, bé nói “Thay đổi mạch giống, mỗi năm qua trùng dương lại trồng một tháng lúa mạch vụ đông, tuy rằng sẽ hơi vất vả, nhưng cũng thu hoạch thêm được một vụ, nói chung cũng đáng. Hơn nữa bột mì của lúa mạch vụ đông ăn ngon hơn lúa mạch vụ xuân đấy ạ.”
“Trồng lúa mạch vụ đông thì chính là một năm hai vụ, độ phì của đất không đủ để chống đỡ đâu.”
“Vậy bón thêm phân, rồi thay phiên, cũng không phải là một năm hai vụ, mà là hai năm ba vụ,” Mãn Bảo nói: “Thôn chúng cháu đã thử rồi, độ phì của đất vẫn chịu được.”
“Còn có thể đổi cả cày nữa,” Bạch Thiện Bảo cũng nói: “Cái cày mà huyện La Giang chúng cháu dùng bây giờ đỡ tốn sức hơn, nếu mọi người không mua nổi trâu, thì không bằng đổi một cái cày, ít nhất cũng có thể làm người đỡ mệt hơn.”
Bạch Thiện Bảo ngẫm nghĩ, hỏi nông phu, “Các ông ủ phân như thế nào?”
Người trong tĩnh thất nghe thấy bọn họ nói về việc đồng áng thì hứng khởi, cũng rối rít xúm lại gần đây, mồm năm miệng mười đáp lời, sau đó có người hỏi hai người, “Trông tiểu công tử và tiểu nương tử vẫn còn niên thiếu, mà đã biết trồng trọt rồi ư?”
Thấy trên mặt mọi người đều mang vẻ hoài nghi, Bạch Thiện Bảo liền hơi kiêu ngạo ngẩng đầu nói: “Đó là đương nhiên, chuyện đồng áng này, trên sách có ghi, huống hồ chính bọn cháu cũng có ruộng, trồng trọt quanh năm, đương nhiên sẽ biết.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play