Mãn Bảo cũng không dám đi quá xa, dưới sự chỉ dẫn của Khoa Khoa, bé đào mấy cây thực vật chưa từng gặp, loại nào cũng lén cho một cây vào trong hệ thống, lúc này mới cõng sọt trở về.
Bởi vì ngày nắng, còn đi từ sáng đến tận trưa, không chỉ ngựa mệt mà người cũng mệt, cho nên lúc này mọi người đều đang ngồi trong quán trà tránh nắng nghỉ ngơi.
Bởi vì Bạch Thiện Bảo đọc sách, nên Bạch nhị lang cũng bị bắt cầm một tập thơ để đọc, đây là tập thơ Trang tiên sinh dạy họ gần đây.
Thấy Mãn Bảo quay về, cậu lập tức ném sách xuống chạy lên xem, “Ngươi đào thuốc gì về đó?”
Mãn Bảo nói rất đáng đánh, “Bây giờ vẫn chưa biết, đợi bao giờ ta tra sách thử xem.”
“Lần nào ngươi cũng như thế, toàn đào thứ mình không biết, còn nói là thảo dược chứ, rõ ràng là ngươi đi đào cỏ dại đúng không?”
“Thảo dược phần lớn mọc hoang, cũng đều là cỏ dại.” Mãn Bảo bỏ thực vật mới đào ra rửa sạch sẽ, sau đó trực tiếp phơi lên càng xe, tính lát nữa đi đường sẽ cất sau.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play