Trang tiên sinh quay người lại thì thấy Bạch Thiện đang rầu rĩ, ông khẽ lắc đầu, lấy sách gõ nhẹ vào đầu cậu, cười nói: “Nếu học không vào thì cứ nghỉ một lát, con cứ rầu rĩ như vậy, vừa làm khó mình, vừa làm khó sách vở.”
Bạch Thiện buồn rầu nói: “Tiên sinh, chúng ta nhất định phải thi trường phủ năm nay sao ạ? Con cảm thấy có lùi lại một năm nữa.”
Trang tiên sinh cười nói: “Năm nay đi thi trước một lần, nếu thi không được cũng không sao, sang năm đi thi lại. Huống chi, con cũng nên đi ra ngoài trải nghiệm, không thể cứ luôn ở thôn Thất Lí học với vi sư được.”
Còn Mãn Bảo thì rất muốn đi ra ngoài, từ sau khi bé biết có thể đi Ích Châu, Mãn Bảo đã hứa hẹn với Khoa Khoa rất nhiều thứ, ví dụ như đi nhổ cỏ hái hoa bắt sâu bắt cá, phàm là những gì chưa được thu thập trước kia thì bé đều phải nghĩ cách đi tìm.
Cho nên bé an ủi Bạch Thiện Bảo, “Thiện Bảo, ngươi đừng căng thẳng, chúng ta sẽ luôn đồng hành cùng ngươi, nếu ngươi mệt, thì ta thổi sáo cho ngươi nghe nhé?”
“Thôi đừng,” Bạch Thiện khẽ run lên, nói: “Ta đi đọc sách đây.”
Mãn Bảo vô cùng tiếc hận.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT