Vì nha huyện nghỉ nên hai ngày nay Dương Hòa Thư đều không có việc gì làm, lúc bọn Mãn Bảo tìm tới cửa, hắn đang ở trong nhà tự đánh đàn mua vui.
Vừa thấy bọn Mãn Bảo thì lập tức vẫy tay cười nói: “Mấy đứa tới đúng lúc đấy, ta đang cảm thấy không có ai nói chuyện với ta đây.”
Ba người chạy lên, Dương Hòa Thư đang ngồi trong một cái đình rộng thoáng, nhưng bên chân lại để một chậu than, thấy hai mắt Mãn Bảo sáng rỡ nhìn đăm đăm vào hắn, liền cười hỏi, “Muốn học không?”
Mãn Bảo gật đầu, Bạch nhị lang lắc đầu, Bạch Thiện Bảo thì nói: “Đệ biết.”
“Hửm?” Dương Hòa Thư nhìn Bạch Thiện Bảo, cười nói: “Tuổi này của đệ đúng là cũng nên học âm luật rồi, tiên sinh của mấy đứa còn chưa bắt đầu dạy hả?”
Ba người đồng loạt lắc đầu, Bạch Thiện Bảo nói: “Nhưng bà nội đệ có dạy, đệ cũng chỉ thỉnh thoảng tập luyện mà thôi.”
Dương Hòa Thư gật đầu, “Học chút âm luật rất tốt, lúc rảnh có thể đánh đàn giải sầu.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT