Mãn Bảo suy nghĩ, đáp: “Vâng ạ, để con đi hỏi hắn, cha, chú nhỏ nhà mình chết thật rồi ạ?”
Khuôn mặt đang nở nụ cười của lão Chu lập tức cứng đờ, ông thở dài một tiếng, sau đó rút tẩu thuốc ở eo ra, gật đầu nói: “Đúng vậy, chết rồi.”
Mãn Bảo quay người ngồi xổm với ông, hai tay chống cằm, cũng thở dài thườn thượt, “Con còn chưa được gặp chú nhỏ nữa.”
Lão Chu mới vừa nhét tẩu thuốc vào miệng lập tức đỏ mắt, sặc khói, ông không khỏi ho kịch liệt, sau đó nước mắt nước mũi cùng nhau chảy xuống.
Lão Chu thản nhiên lau đi, quay đầu cố nở nụ cười với Mãn Bảo đang kinh ngạc, “Sặc...”
Nước mắt lại như thể không lau sạch được.
Lão Chu vừa lau nước mắt vừa lẩm bẩm mấy tiếng không rõ, “Sặc kinh quá...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT