Hoàng hậu nghĩ ngợi một lát, đứng dậy đi đến thư phòng nhỏ của mình, lấy hai quyển sách từ trên giá sách xuống, một quyển ‘Tam Quốc Chí’, một quyển ‘Ngụy Tấn’, nàng đưa cả hai cho Mãn Bảo, cười nói: “Nếu con đã đọc sách sử rồi, vậy ta tặng con hai quyển này, hai quyển này cũng khá hay, bao giờ đọc xong thì cứ đến chỗ ta lấy nữa.”
Được cho không hai quyển sách, lại còn là sách mình chưa có, Mãn Bảo vô cùng vui vẻ, nhận lấy rồi cung kính hành lễ.
Hoàng hậu cười, rồi nói về Xuân Thu với nàng.
Cứ nói đến chuyện đọc sách là Trường Dự lại lặng lẽ lùi về phía sau, bắt đầu nhìn đông ngó tây, còn Minh Đạt thì ngoan ngoãn ngồi bên cạnh lắng nghe.
Hoàng hậu thấy nàng còn nhỏ tuổi mà đã đọc hiểu thấu đáo như vậy, lại thêm việc nàng còn luôn học y, liền không khỏi cảm khái, hỏi: “Tiên sinh dạy con tên là gì?”
Mắt Mãn Bảo sáng lên, nói: “Tiên sinh nhà tôi họ Trang, tên húy là Tuân Mỹ, người giỏi lắm ạ.”
Hoàng hậu cười nói: “Chỉ nhìn con là biết hắn giỏi rồi, người như vậy sao lại không ra làm quan, cống hiến cho đất nước?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT