Nghe vậy, Mãn Bảo ba chân bốn cẳng chạy tới, thấy một đám người lớn không biết từ đâu đi đến, đang đứng trước chiếu của bọn họ nói chuyện.
Mãn Bảo lập tức chen vào, đưa mấy bông hoa vừa hái vẫn còn lộn xộn, chưa kịp chỉnh sửa ra phía trước, chắn trước mặt tiên sinh của mình, “Tiên sinh, người xem hoa con hái về nè, có đẹp không ạ?”
Không khí vừa mới được hâm nóng lập tức ngưng trệ, mọi người đều nhìn về phía Mãn Bảo.
Mãn Bảo đi tới bên cạnh Trang tiên sinh, nghiêng đầu đánh giá Trần Phúc Lâm từ trên xuống dưới, “à” một tiếng đầy ý vị sâu xa, hỏi: “Trần đại nhân, ngài lại đến tìm tiên sinh của chúng tôi xin lỗi ạ?”
Lúc Trần Phúc Lâm nhìn thấy Mãn Bảo thì trái tim lập tức giật thót, vội cười nói: “Chu tiểu thần y, trước đây ta và tiên sinh của con có chút hiểu lầm, xin lỗi thì không đến mức, chỉ là gặp nhau nói chuyện phiếm thôi.”
Nói xong, ông ta quay đầu cười với người vừa nói kia: “Tiền huynh, Trang huynh đúng là đồng môn mà ta đã từng nhắc tới, hắn và ta đều là người Kiếm Nam Đạo, tha hương ngộ cố tri, rất là kích động.”
Tiền huynh liếc nhìn Trần Phúc Lâm, trước đây ông ta đâu có nói như vậy, nhưng ông cũng cảm nhận được sự khác thường của Trần Phúc Lâm, không nói gì thêm, gật đầu.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT