Lão Chu không thèm quan tâm giờ vẫn còn là mùa thu, cứ thế mặc nguyên quần áo đi một vòng quanh thôn, nóng đến mức toát mồ hôi đầm đìa, rồi về nhà gọi lớn: “Lão Tứ, vợ con đã sinh rồi, con định khi nào mới đi kinh thành?”
Ông nhớ Mãn Bảo quá, dù ông không thể đến kinh thành thăm con gái út, thì để lão tứ đi xem cũng được mà.
Chu tứ lang ôm đứa con trai thứ hai của mình, vừa dỗ con ngủ, vừa đáp: “Cha, còn sớm lắm, lúa mới nhập kho, nữ trinh tử, gừng non, gừng già còn chưa thu hoạch xong.”
Hắn nói: “Năm nay gừng già và gừng non trong thôn đều nhiều, con nghĩ nhân tiện đến kinh thành thì kéo một ít đi. Chẳng phải ngũ lang đã nói ở đó mua rau gì cũng đắt đỏ sao, đã cái gì cũng đắt thì chắc chắn gừng với củ mài cũng đắt, mình không đi tay không thì chuyến đi này mới không tốn kém.”
“Một mình con mà dám mang từng đấy thứ lên đường à, chỗ mình cách kinh thành xa lắm đấy.” Lão Chu nói: “Con đi đến thành Ích Châu có một ngày còn bị người ta cướp.”
Chu tứ lang: “…Ai nói con đi một mình?”
Lão Chu lo lắng nói: “Nếu tam ca con cũng đi, thì chi tiêu trên đường lại nhiều quá.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play