Mãn Bảo và Trịnh thái y vừa ra khỏi cửa, Bi quốc công đã cười bước lên, gật đầu với Trịnh thái y trước, khách khí chào hỏi đôi câu mới quay sang nhìn Mãn Bảo, “Vị này là tiểu Chu đại phu đây mà, quả nhiên là tuổi trẻ tài cao, không biết sư phụ là ai vậy?”
Mãn Bảo đáp: “Sư phụ tôi họ Trang.”
Bi quốc công liếc nhìn Trịnh thái y, thấy hắn không có phản ứng gì, bèn vuốt râu cười nói: “Thầy giỏi ắt có trò hay.”
Trịnh thái y biết Mãn Bảo có một vị sư phụ họ Trang, nhưng người đó không phải là người dạy nàng y thuật, mà dạy nàng đọc sách viết chữ.
Mãn Bảo và Bạch Thiện đứng bên cạnh vô cùng tán thành gật đầu, vừa cho rằng thầy của họ xứng đáng là thầy giỏi, mà họ cũng xứng đáng là trò hay.
Điều Bi quốc công quan tâm hơn là khi nào đứa con trai út của ông mới tỉnh lại.
Mãn Bảo nói: “Chắc phải đợi đến trưa, giờ hắn đang sốt nhẹ, vẫn đang dần hồi phục.”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play