Mãn Bảo ngẫm nghĩ rồi cũng gật đầu.
Bạch Thiện liếc nhìn nàng một cái, tiếp tục nói với tiên sinh: “Trong trường thường có bạn học nghị luận, tính tình của điện hạ năm sau lại quá quắt hơn năm trước, hôm nay con thấy, hắn có một kiểu thái độ không sợ trời không sợ đất, tiên sinh, có lẽ hoàng đế sẽ không thích thái tử như vậy, chúng ta thông qua hắn thật sự có thể gặp được hoàng đế ư?”
Trong mắt Bạch Thiện, hắn căn bản không quan tâm thái tử và tam hoàng tử có xích mích hay không, bọn họ đấu đá mặc bọn họ, hắn chỉ muốn biết nếu hắn thông qua thái tử để gặp được hoàng đế, thì hoàng đế có thể để ý tới hắn không, có thể minh oan cho vụ án oan khuất mười hai năm trước hay không.
Trang tiên sinh trầm tư một hồi, lát sau mới nói: “Hoàng đế không phải là người vì tư mà bỏ công.”
Bạch Thiện vừa nghe liền hiểu, hắn quay đầu nói với Mãn Bảo: “Ngày mai vẫn chưa hết kỳ nghỉ, ta đi với ngươi.”
Mãn Bảo gật đầu, “Tiện đường ghé qua Tế Thế Đường trước đi, cũng không biết vị Kế thái y kia thế nào rồi, có cứu được không.”
“Tế Thế Đường có nhiều thuốc, Kế thái y còn chảy máu ít hơn Tô Kiên, hẳn là phải không có vấn đề gì chứ?”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT