Mãn Bảo im lặng, lão phu nhân liền nhìn Trịnh thái y và những người khác, ánh mắt lộ vẻ khẩn thiết.
Trịnh thái y húng hắng một tiếng, nhỏ nhẹ giải thích: “Chuyện truyền máu này trên một số sách cũng có ghi chép, nhưng bất kể là người truyền máu hay người cho máu, số người chết sau đó đều khá lớn, cho nên…”
Mãn Bảo thấy sắc mặt mọi người đều biến đổi, lập tức giải thích: “Đó là vì những người đó không phân loại máu, hơn nữa làm gì có chuyện chỉ lấy máu trên một người? Thiên hạ nhiều người như vậy, chỉ có mấy loại máu này thôi, lấy máu của nhiều người là được.”
“Làm sao Chu tiểu đại phu lại biết máu trên đời chỉ chia làm mấy loại? Không phải máu đều giống nhau sao, cái này phân chia thế nào?”
“Bây giờ là lúc thảo luận chuyện này ư? Chẳng phải đang nói chuyện truyền máu à?”
Cuối cùng Mãn Bảo cũng nghĩ ra từ để giải thích, quay đầu nói với lão phu nhân: “Sở dĩ không cần dùng máu của người thân là vì máu.”
Mãn Bảo giơ tay áo lên cho lão phu nhân xem máu trên đó, nói: “Ngài có biết không, trong máu có rất nhiều thứ, ngài cũng đã nói, máu của người thân sẽ tương thích, vậy có nghĩa là trong máu này sẽ có rất nhiều thứ giống nhau hoặc tương tự, đúng không?”

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play