Vì Trương Kính Hào đã không còn cố cãi nữa, đương nhiên Bạch Thiện cũng phải thay đổi chiến lược, để người ta khỏi cảm thấy bọn họ được đằng chân lân đằng đầu. Hơn nữa, nói rõ ra cũng tốt, vốn dĩ bọn họ cũng chẳng vì con ngựa mà làm lớn chuyện.
Nghe Bạch Thiện nói vậy, những người khác cũng tò mò, có người ồn ào nói: “Vậy Bạch công tử cứ nói xem, rốt cuộc là vì sao vậy?”
Bạch Thiện nhìn Trương Kính Hào, cười khẽ: “Trương công tử, trại nuôi ngựa này là do huynh dẫn bọn họ đến, người cũng là do huynh giới thiệu, bây giờ huynh nói gì thì là vậy, nhưng tôi chưa chắc đã tin.”
“Sư đệ tôi đơn thuần, chẳng bao giờ suy nghĩ nhiều, còn tôi lại là người đa nghi, huynh nói đó là bạn của huynh, giá ngựa là do huynh tự quyết định, nhưng sư đệ tôi lại nói, từ khi nhìn thấy con ngựa kia, cơ bản đều là gã lái buôn ngựa kia giới thiệu, huynh chỉ ở bên cạnh phụ họa rằng đây quả thực là một con ngựa tốt hiếm thấy.”
Trương Kính Hào lập tức nói: “Người đó là tôi thuê tạm, không phải bạn của tôi.”
“Khéo thật, tôi cũng từng gặp gã lái buôn ngựa kia, còn dẫn sư đệ tôi đến xem, xác nhận đúng là hắn. Nếu Trương công tử đã thuê tạm thì không bằng bây giờ thuê tạm một chuyến nữa đi? Tôi chỉ đường cho.”
Trương Kính Hào cúi đầu không đáp.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play