Quý Tiêu Lệ ôm chặt lấy Lục Phàm, ghì cậu vào lòng. Yết hầu anh như bị bóp nghẹt, khản đặc nói: “Em mau hấp thu năng lượng tinh hạch đi, sẽ ổn thôi, sẽ không sao cả, nai con, nghe lời anh được không?”
“Được thôi, em nghe lời nhất mà…” Lục Phàm cố gắng nắm lấy một khối tinh hạch, nhưng tay cậu đã cứng đờ, không thể cầm chặt được nữa, tinh hạch tuột khỏi tay cậu. Cậu lại lần nữa cầm lấy một khối khác, chậm rãi đưa vào miệng.
Chính cậu không hề nhận ra, màu sắc đồng tử của cậu đang dần phai nhạt.
Tứ chi dần trở nên cứng đờ, tinh thần lực cũng đang tan rã…
Sức áp chế của Vương cũng dần mất hiệu lực, những con tang thi xung quanh lại bắt đầu rục rịch.
Thẩm Hiên thầm nghĩ: Không xong rồi, không có tang thi cấp cao thao túng đám tang thi này, chúng nó sẽ rất nhanh dựa vào bản năng mà xé nát những con người này…
Không thể suy nghĩ được vì sao Lục Phàm lại là một con tang thi, hơn nữa lại là hình dáng của một tang thi cấp cao. Nhưng nhìn vẻ đau đớn như cắt từng khúc ruột của Quý Tiêu Lệ, anh ta hiểu rằng Lục Phàm lúc này có lẽ đã c·hết. Kẻ tiếp theo phát điên không biết là tang thi hay Quý Tiêu Lệ nữa.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play