Trở lại xe, Quý Tiêu Lệ vẫn ngơ ngác nhìn mảnh vải dính máu trong tay, thần sắc trống rỗng.
Vết máu kia đã khô lại thành màu nâu thẫm, so với lúc còn ở trong tay Tiết Thanh Thanh, giờ đây nó đã không còn sức hấp dẫn như trước.
Lục Phàm nhẹ nhàng kéo góc áo Quý Tiêu Lệ ra, hỏi khẽ:
“Anh đang nghĩ gì thế?”
“Anh có một ý tưởng... khá hoang đường.” Quý Tiêu Lệ nhíu mày, dường như đang giằng co với chính mình.
“Hửm?”
Nhìn thấy ánh mắt tin tưởng hoàn toàn của Lục Phàm, Quý Tiêu Lệ bất chợt bật cười, nói:

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play