Tôn Bác Dịch mang theo một nhóm người hừng hực khí thế rời khỏi phòng khách, để lại bên trong chỉ còn Lâm Nghiêu và một thủ hạ.
Lâm Nghiêu nhớ người đó—hắn tên là Chu Huy—là người thân tín duy nhất bên cạnh Tôn Bác Dịch mà không có dị năng. Trước tận thế, Chu Huy từng là trợ lý giám đốc, nên hiện tại cũng đảm nhiệm luôn vai trò tham mưu, sắp xếp thông tin, ổn định người mới trong căn cứ và truyền đạt mệnh lệnh từ trên xuống. Làm việc luôn cẩn thận, không chút sơ suất, giúp Tôn Bác Dịch tiết kiệm không ít tâm sức.
Ví dụ như lúc này, cả phòng khách vương vãi mảnh vỡ và rượu vang đỏ, Chu Huy cũng không gọi ai mà tự mình xử lý.
Lâm Nghiêu mím môi, bước tới giúp nhặt mảnh vỡ. Trong lúc vô ý, tay hắn khẽ chạm vào tay Chu Huy.
“...Tính tình của Bác Dịch xưa giờ vẫn vậy,” Lâm Nghiêu nhẹ giọng nói, “Anh không cần để bụng đâu.”
Chu Huy liếc nhìn hai tay vừa va chạm, rồi bình thản đáp: “Không đâu.”
Nghe vậy, Lâm Nghiêu cười chua chát: “Thật ra tôi cũng biết, hắn là người khó sống chung... Trước kia hắn giành tôi từ tay bạn trai cũ, tôi cũng... không có cách nào phản kháng...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT