Ánh mặt trời xuyên qua lớp rèm chưa kéo kín, rọi lên giường. Quý Tiêu Lệ mở mắt, trong đầu khẽ nghĩ: Lại là một ngày mới.
Hắn cúi đầu nhìn, thấy người trong ngực vẫn đang nhắm mắt say ngủ, cánh tay còn quàng qua eo hắn như thể không muốn rời xa.
“Dậy nào.” Bình thường Lục Phàm rất hay làm nũng, nhưng chỉ cần Quý Tiêu Lệ lên tiếng, hắn sẽ ngoan ngoãn không giả vờ ngủ nữa.
Hôm nay lại có chút khác thường. Nghe thấy tiếng gọi, Lục Phàm chỉ giơ tay gãi gãi tai rồi lại chui vào chăn tiếp tục ngủ.
Quý Tiêu Lệ nắm lấy tay hắn, nhẹ nhàng lắc lắc: “Ngoan, đừng lười nữa. Hôm nay phải ra ngoài, tinh thạch của chúng ta sắp hết rồi.”
Chút nữa còn phải chia cho Uông Vũ Trạch bọn họ, lại để dành cho Lục Phàm ăn, số còn lại cũng không đủ. Hắn còn phải chuẩn bị thêm đề phòng Lục Phàm tiến hóa. Ai biết lần tiến hóa kế tiếp là khi nào? Nếu có thể... liệu có thể tiến hóa đến mức hoàn toàn trở lại thành một con người?
“Ừm... buồn ngủ quá...”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT