Thời gian Lâm Trừng hóa thành hình người chỉ vỏn vẹn một giờ.
Khi pháo hoa bắn được được nửa thời gian, cậu kéo nhẹ ống tay áo Thịnh Tần Diễn, khẽ cắn môi nói: “Sắp hết thời gian rồi.”
Thịnh Tần Diễn hiểu ý, liền dẫn cậu rời khỏi bờ sông. Chỉ đi được vài bước, Lâm Trừng bỗng biến mất, để lại chiếc áo khoác lông cừu và đôi giày tại chỗ. May mắn thay, mọi người đều đang tập trung vào màn pháo hoa, nên không ai nhận ra cảnh tượng kỳ lạ này.
Thịnh Tần Diễn nhìn thiếu niên đã trở lại gác mái, nhặt chiếc áo khoác lông cừu mặc vào người, cất giày cẩn thận rồi lập tức quay về Lâm phủ mà không xem pháo hoa nữa.
"Cậu thích pháo hoa sao?" Thịnh Tần Diễn hỏi.
Lâm Trừng gật đầu, đầu ngón tay cậu hơi ửng đỏ vì lạnh: “Thích chứ, đây là lần đầu tiên ta được xem pháo hoa, đẹp hơn ta tưởng tượng nhiều.”
Cậu vẫn dễ dàng thỏa mãn như mọi khi.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT