Mễ Tô không ngờ Phó Bắc Xuyên lại đồng ý, cậu vừa kinh ngạc vừa sửng sốt, ngẩn người mất mấy giây mới hoàn hồn.
"Cậu muốn đi à?" Cậu hỏi lại với vẻ không chắc chắn. Thấy sắc mặt Phó Bắc Xuyên lạnh đi vài phần, cậu vội vàng sửa lời: "À ừm, ý tôi là lát nữa tan học tôi sẽ đến nhà ăn lấy cơm giúp cậu trước, cậu có kiêng món nào không?"
Phó Bắc Xuyên thoáng chần chừ một chút, sau đó hắn lắc đầu.
"Vậy được rồi, lát nữa tan học cậu cứ đến thẳng nhà ăn tìm tôi, hoặc tìm Tô Nguyên cũng được." Mễ Tô quyết ngay tăm tắp, sau đó liền xoay người đi về chỗ ngồi. Suốt đường về, cậu vẫn còn thấy lâng lâng trong người, cứ thấy nó ảo ảo thế nào ấy.
Phó Bắc Xuyên vậy mà lại đồng ý ăn cơm cùng mình ư?!
Mình vậy mà sắp ăn cơm cùng bàn với vai ác ư?!
Mễ Tô không dám tin mà tự hỏi lòng mình đến hai lần, cả người chìm trong kinh ngạc, hồi lâu sau vẫn chưa hoàn hồn. Ngay sau đó là niềm vui bất ngờ ập đến như vũ bão. Xem ra, có phải điều này nghĩa là nỗ lực cày độ hảo cảm của cậu trước mặt vai ác cuối cùng cũng có kết quả rồi không?
Mễ Tô chỉ muốn ngửa mặt lên trời mà cười một trận cho thỏa.
"Cậu cười ngớ ngẩn gì thế!" Thấy cậu đi tìm Phó Bắc Xuyên về cứ như người mất hồn, Tô Nguyên ngồi cạnh không nhịn được huých tay cậu một cái. "Còn chưa nói đấy, lát nữa có đi nhà ăn không?" Trước kia phần lớn thời gian bọn họ đều ra ngoài ăn, thi thoảng lắm mới vào nhà ăn, vì nhà ăn đông quá trời. Nếu muốn ăn ở đó thì cứ hễ tan học là phải co giò chạy như chạy nước rút trăm mét, chứ đi muộn không chỉ xếp hàng dài cổ mà đến lượt thì cũng chẳng còn món nào ngon nữa.

......(Còn tiếp ...)

Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play