"Phụt......" Mễ Tô không hề phòng bị, cậu bị câu nói này của Phó Bắc Xuyên làm cho giật nảy mình, một ngụm nước cứ thế phun thẳng ra ngoài, bắn ướt đẫm cả lưng và sau gáy của Tô Nguyên ngồi bàn trên, chính cậu cũng bị sặc đến mức ho sặc sụa: “Khụ... khụ khụ khụ......"
"Á á á á, Mễ Lạp Nhi cậu làm cái gì thế!!" Tô Nguyên đột nhiên gặp phải tai bay vạ gió này, lập tức nhảy dựng lên khỏi chỗ ngồi, một bên luống cuống tay chân phủi nước trên gáy và lưng, một bên tức tối quay người lại lườm Mễ Tô: “Tớ đã đắc tội gì với cậu, mà cậu lại báo thù tớ như thế!!"
Nhưng Mễ Tô lại chẳng buồn để tâm đến cậu ấy, chỉ vẫy tay nói một câu xin lỗi rồi quay sang nhìn Phó Bắc Xuyên, vừa ho vừa hỏi: “Nước này, cậu mua à?!"
Cái vẻ kinh ngạc ấy, cứ như Phó Bắc Xuyên không phải mua cho cậu một chai nước, mà là mua về một quả bom vậy.
"Ngạc nhiên lắm sao." Phó Bắc Xuyên thấy phản ứng thái quá của cậu thì bất giác mím môi, trong lòng dâng lên một cảm giác khó tả, chỉ thấy hơi ngột ngạt và khó chịu.
Chẳng qua hắn chỉ mua cho cậu một chai nước thôi, mà đã kích động đến mức này, khoa trương cứ như một hộ nông dân nghèo trên núi sâu đột nhiên trúng xổ số vậy.
Nói cho cùng, có lẽ là do hắn vẫn làm chưa đủ tốt.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play