Edit Ngọc Trúc

Hồ Tâm Xu vừa dẫn bọn họ đi, vừa giới thiệu tình hình của Ấp Lai thư viện.

Lúc này Úc Trưng mới biết, thì ra Ấp Lai thư viện lại là một trong tứ đại thuật sĩ thư viện của Đại Hạ, chỉ là hiện giờ đã xuống dốc, thanh danh xa không bằng ba thư viện kia vang dội.

Dù là danh viện lâu đời đã suy tàn, nhưng nền tảng vẫn còn sâu dày.

Úc Trưng nghe kể những chuyện kỳ lạ ít người biết đến trong thư viện, ánh mắt lộ ra ánh sáng kỳ dị.

Hồ Tâm Xu nói: “Loại Thanh Lương tiên sinh trồng họ Trúc, chúng ta đều gọi là Trúc phu tử, tính tình có hơi cổ quái, nhưng chắc hiện tại không có trong núi.”

Úc Trưng nghe vậy thì sững người.

Thì ra bọn họ lần này là nhân lúc chủ nhân không ở nhà mà lén lút đến đây?

Trong lòng hắn có chút bất an.

Xem trong thoại bản, những thuật sĩ này cũng không phải hạng dễ chọc.

Nhưng nghĩ lại thì, bọn họ cũng đâu có làm gì, chỉ là lặng lẽ tới xem một chút, chắc cũng không có vấn đề gì.

Khi Úc Trưng đang suy nghĩ, Hồ Tâm Xu đã dẫn bọn họ rẽ một khúc quanh.

Vừa rẽ qua, cảnh tượng trước mắt liền thay đổi.

Chỉ thấy trước mặt là một khe núi, bên trong khe là một tiểu viện ngói đen tường trắng, bên ngoài viện vây rào tre.

Bên trong rào tre trồng mấy luống đất, bùn đen sẫm trông rất màu mỡ, nhưng trong đất chỉ mọc có ba cây thực vật xanh lè, trông gầy yếu.

Trong đó có một cây mọc gần sát rào tre, chỉ cần vươn tay ra là có thể chạm tới.

Úc Trưng theo bản năng tiến lại gần để xem.

Hắn không rành về cây cối nông nghiệp, nhưng nhìn thấy thực vật này có lá rộng, thân dày, luôn cảm thấy hơi giống cây bắp.

Chẳng lẽ thật sự là bắp?

Úc Trưng lại gần hơn một chút. Khi hắn đang chăm chú quan sát, một bàn tay nhỏ đột ngột vươn ra qua rào tre, sắp chạm tới lá cây.

“Thế tử!” Kỷ Hành Ước đang cảnh giác nhìn xung quanh, vừa quay đầu lại thì thấy A Bao đưa tay vào, vội vàng gọi.

Úc Trưng nghe tiếng lập tức nhanh tay bắt lấy tay đứa nhỏ: “Không được chạm vào.”

Úc Trưng còn đang cúi đầu dạy dỗ hài tử, thì một tiếng quát vang lên: “Từ đâu ra tiểu tặc?!”

Tiếng quát mạnh mẽ khiến Úc Trưng và mọi người giật bắn cả người.

Tất cả cùng lúc quay đầu nhìn lại, thấy một thân ảnh mặc áo xanh từ trong viện bước ra, giận dữ quát: “Các ngươi lén lút làm gì?!”

Úc Trưng trong lòng chấn động, ngẩng đầu giải thích: “Chúng ta chỉ đứng ngoài xem một chút, không hề động vào thực vật bên trong.”

Người áo xanh nói: “Không động vào? Vươn tay ra chẳng phải là móng chó?”

Người này sao mà tính tình nóng nảy dữ vậy?

Úc Trưng không nhịn được ngẩng đầu nhìn kỹ người kia.

Chỉ thấy hắn râu thưa, tóc bạc trắng, da mặt vàng vọt, vẻ mặt phẫn nộ, trông khá dọa người.

Úc Trưng gần như liếc một cái đã nhận ra, người này là thuật sĩ.

Phần lớn khả năng là chủ nhân nơi này.

Phiền toái rồi.

Úc Trưng không muốn sinh chuyện, đang suy nghĩ cách giải thích thế nào thì Hồ Tâm Xu đã bước ra chắn trước người hắn, hướng người kia hành lễ: “Trúc phu tử bớt giận, đứa nhỏ này thật sự chưa đụng vào Thanh Lương của ngài, chúng ta cũng không có ác ý...”

Nghe vậy Úc Trưng mới biết, thì ra loại thực vật này gọi là Thanh Lương.

Trúc phu tử trên mặt vẫn đầy vẻ chán ghét, căn bản không nghe ai giải thích: “Không ác ý thì tới đây làm gì? Chẳng lẽ đi tảo thanh? Mau cút, mau cút!”

Chưa bao giờ Úc Trưng bị người ta đuổi đi như vậy.

Dù bọn họ có sa sút thế nào, từ lúc rời kinh đô đến giờ, cũng chưa từng bị đối xử bất kính như vậy.

Chủ bị nhục thì bầy tôi cũng không chịu nổi, mấy người như Bá Doanh lập tức sắc mặt khó coi.

Nhưng Úc Trưng thì lại hiểu được – ai cũng có tính tình riêng.

Trúc phu tử tuy không khách khí, nhưng cũng không làm gì quá đáng, bọn họ không thể đứng đây tranh cãi với người ta.

Như vậy chẳng phải mất mặt lắm sao?

Xem ra chỉ có thể đi nơi khác tìm hiểu.

Nghĩ vậy, Úc Trưng chắp tay hướng Trúc phu tử, xin lỗi nói: “Làm phiền rồi. Vừa rồi ta chỉ cảm thấy cây Thanh Lương này hơi quen mắt, như đã gặp qua trước đây nên muốn nhìn kỹ một chút, thật sự không có ý định động vào. Mong tiên sinh lượng thứ. Chúng ta đi ngay.”

“Quen mắt?” Trúc phu tử hạ mí mắt, “Quen trong mộng chắc?”

Bá Doanh không nhịn được nói: “Tiên sinh cũng quá coi thường người rồi. Điện hạ nhà ta từ nhỏ lớn lên trong cung, kỳ trân dị thảo gì mà chưa từng thấy? Thấy qua Thanh Lương chẳng có gì lạ.”

Trúc phu tử: “Mấy kẻ công tử ca tay chân không dùng đến như các ngươi, dẫu có thấy rồi thì sao?”

Bá Doanh: “Thì không sao cả, chỉ là mấy cây do điện hạ nhà ta tự tay trồng đều sinh cơ bừng bừng, chứ không như cây Thanh Lương của phu tử, nửa sống nửa chết!”

Trúc phu tử: “Vô tri tiểu nhân! Đồ phàm ăn bình thường sao có thể sánh với Thanh Lương của ta?”

Úc Trưng xen vào: “Ta chưa từng trồng, sao tiên sinh biết được là ta trồng không nổi?”

Trúc phu tử: “Ngươi mà trồng được, chữ ‘Trúc’ này của ta sẽ viết ngược lại!”

Úc Trưng: “Vậy một lời đã định! Nếu ta không trồng được, thì chữ ‘Úc’ của ta cũng đảo ngược viết!”

Trúc phu tử hừ lạnh: “Khẩu khí lớn đấy!”

Úc Trưng: “Trong vòng ba tháng. Chỉ cần Trúc phu tử dám cho ta hạt giống, nếu ba tháng không trồng được, ta tự mình đến cửa nhận lỗi!”

Hai người một câu cao hơn một câu, nói chuyện càng lúc càng nhanh.

Dưới làn sóng lời qua tiếng lại ấy, Trúc phu tử thật sự vứt cho Úc Trưng một bao hạt giống, bảo ba tháng sau xem kết quả.

Nói xong, phất tay áo bỏ đi.

Bá Doanh quay đầu nhìn con đường mòn trống không, vẫn còn vẻ mặt hoảng hốt: “Vừa nãy làm ta sợ muốn chết.”

Hồ Tâm Xu thì xấu hổ không thôi: “Trúc phu tử bình thường không ở đây, tiểu viện này thường là đạo trưởng Nhai Trần Tử của viện Cỏ Cây trông coi, hôm nay không biết sao lại như vậy?”

Úc Trưng nói: “Có thể là có duyên gặp mặt. Trúc phu tử không phải đã tặng ta hạt giống sao?”

Nói rồi, hắn mở túi giấy ra.

Trong bao giấy là khoảng hai mươi hạt giống màu xanh lam, to bằng hạt đậu xanh, có lẽ là Trúc phu tử tự tay đếm số.

Úc Trưng dùng ngón tay nhón một hạt lên, hạt này rất cứng, đưa lên mũi ngửi thì thấy có một mùi cỏ cây nhàn nhạt.

Hắn chưa từng ngửi qua mùi này, nghĩ rằng đây không phải loại gì quen thuộc hay thông thường.

Úc Trưng vuốt nhẹ hạt giống, cảm thấy sinh mệnh lực bên trong nó khá yếu.
 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play