Mọi sự, tựa hồ như mộng.

Ta ngoảnh nhìn về hướng vừa mới thoát ra, chỉ thấy chốn ấy trống không, đừng nói là động phủ, đến cả ngọn núi kia cũng đã hóa thành hư vô, chẳng lưu lấy chút dấu tích nào.

Ta khom mình, nhẹ nhàng quỳ lạy, miệng thì thầm trong gió:

“Sư phụ… đồ nhi cảm tạ người.”

Nói rồi, thân hình ta hóa thành một luồng khói trắng, phóng thẳng về phía Cao Lão Trang.

Vừa mới đặt chân xuống đất — đã nghe vang vọng tứ phía là những tiếng kêu gào thê lương rợn tóc gáy:

“Cứu ta với!!”

“Cứu ta… cứu ta a!!!”


 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play