Vào khoảnh khắc nhìn thấy Tư Vệ, Lục Trạch bất giác thở phào nhẹ nhõm.
Phải biết rằng, sự ngượng ngùng — chỉ cần có người cùng mình gánh chịu, dù chỉ là một người thôi — thì cảm giác lúng túng ấy cũng sẽ vơi đi quá nửa.
Vì vậy, hiếm hoi thay, Lục Trạch bỗng thấy Tư Vệ dễ nhìn hơn một chút...
Linh Cửu gọi một tiếng "Tinh Tinh", rồi rất tự nhiên đi đến bên cạnh Tinh Tinh.
Lục Trạch luôn cảnh giác, nhưng khi thấy Linh Cửu đứng cạnh Tinh Tinh mà không có hành động nào khác, anh mới thu hồi ánh mắt.
Chiếc “ra-đa ông cha già” của Lục Trạch lúc này, bất kể đối phương là người lớn hay trẻ con cũng đều không buông lỏng..
Dù là trẻ con, cũng không thể coi thường.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT