Giang Trạm tìm khắp cả con phố Trường Lăng như Tô Trân nói, nhưng chẳng thấy bóng dáng nhóm nữ sinh trường Thập Nhị đâu, chỉ thấy Lê Hoan ngồi lặng lẽ bên hồ nhỏ, người đầy vết tích hỗn loạn.
Trên khuôn mặt nhỏ nhắn của cô là những vết cào của móng tay, rớm máu, còn đôi chân trắng dưới váy đồng phục và cánh tay đều bầm tím. Thế mà trên mặt cô không hề có chút đau đớn, ngay cả chân mày cũng chẳng nhíu lại.
Khi Lê Hoan cất tiếng, một chiếc áo khoác đồng phục nam chợt phủ lên đầu cô. Đôi mắt cô khẽ dao động, quay đầu lại, dưới màn đêm, ánh mắt ấy càng sáng lạ thường.
“Là Tô Trân nói cho cậu biết tôi ở đây à?”
Quả nhiên cô ta đúng là học sinh gương mẫu thật, ngay cả việc đi làm cũng bỏ để đi tìm Giang Trạm cứu cô. Đáng tiếc là…
Cô chẳng thể đợi lâu đến vậy.
Nhìn khuôn mặt đầy vết bầm tím của cô, Giang Trạm giọng khàn khàn, tỏ ra như không có chuyện gì: “Tôi còn tưởng cô bị đánh rồi trốn ở đây khóc chứ.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT