Cảnh tượng trước mắt thu hút không ít ánh nhìn từ người qua đường, đến cả đám của Thẩm Thời Cẩn cũng ngây người ra.
“Má ơi, cái quái gì đang xảy ra vậy?” Thẩm Thời Cẩn liếc nhìn cô gái trong lòng Giang Trạm: “Chẳng phải đây là cô bé ngoan ngoãn mà hôm đó bọn mình cứu ở phòng bi-a sao? Sao giờ lại chủ động bám lấy Trạm ca dữ vậy?”
Thế này ai mà chịu nổi chứ?
Hứa Kỳ Đàm vừa mới khỏi bệnh cũng sững người, “Nhìn còn non choẹt vậy mà, Trạm ca cậu ngay cả học bá cũng không tha à?”
Cậu hôm đó không có mặt ở phòng bi-a, nhưng Tô Trân thì có. Mà Tô Trân chẳng phải là kiểu học bá luôn nằm trong top đầu, tên lúc nào cũng chễm chệ trên bảng vàng sao? Hứa Kỳ Đàm học cũng không tệ, nên thường xuyên chú ý đến bảng thành tích, khác hẳn với mấy đứa suốt ngày chơi game như họ.
Giang Trạm cúi mắt, lướt nhìn mái đầu mềm mại chỉ cao đến vai mình, giọng khàn khàn lười nhác, khẽ đẩy cô ta ra:
“Cậu ấy tên là Tô Trân, bọn mày ngậm mồm lại cho tao.”
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT