Bạch Đàn thâm sâu khó dò, chăm chú nhìn thiếu nữ mềm mại như không xương đang nằm trong lòng mình. 
Hơi thở ngây thơ đặc trưng của thiếu nữ đủ khiến huyết mạch nam nhân sục sôi, thế nhưng y lại hoàn toàn không động dung, chỉ nhàn nhạt buông nàng ra, thanh âm lãnh đạm: “Cường giả hay yếu kém, không phải dựa vào hồn thú để phân định. Nếu bản thân có tu vi đủ mạnh, thiên địa vạn vật đều có thể trở thành hồn thú—như băng, như phong, như thủy, như mộc. Công chúa điện hạ, nếu người muốn quay lại cảnh giới thập giai, hoặc thậm chí vượt qua thập giai, cũng chẳng cần phải tiếp tục săn hồn thú. Vạn vật trong thiên địa, đều có thể trở thành bậc thang cho người đột phá.”
“Ngươi không có hồn thú sao?” Lê Hoan nheo mắt, sớm đã sinh nghi. Y là Đế Tôn, lại chẳng cần đến hồn thú, chỉ dùng băng trụ đã có thể dễ dàng áp đảo tu sĩ ngũ giai. Nếu có hồn thú, vậy y còn đáng sợ đến mức nào nữa?
“Không có. Ta không thích cướp đoạt linh hồn của thú.” Bạch Đàn bề ngoài từ bi nhân hậu, lại như đỉnh núi tuyết không thể chạm tới—băng lãnh mà xa cách.
Lê Hoan khẽ cười khẩy một tiếng: Giả nhân giả nghĩa!
Chẳng bao lâu sau, Bạch Đàn ra lệnh cho đệ tử mang tới một chậu nước, nói rằng bài tu luyện hôm nay của nàng chính là dùng võ tu để khiến nước hóa thành băng.
Nghe thì đơn giản.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play