Sau một đêm dài căng thẳng với cuộc thẩm vấn và khám xét, cả Lăng Nghị và Mục Hàn đều thấm mệt. Khi rời khỏi sở cảnh sát, trời đã gần sáng. Những tia nắng yếu ớt cố gắng xuyên qua màn sương mỏng của buổi sớm.
“Tôi nghĩ chúng ta đều cần một giấc ngủ,” Mục Hàn nói, giọng khàn vì thiếu ngủ. Anh nhìn Lăng Nghị, nhận thấy quầng thâm dưới mắt anh.
Lăng Nghị khẽ gật đầu. “Tôi định về văn phòng một lát rồi nghỉ.”
“Văn phòng của anh… cũng là nhà của anh, đúng không?” Mục Hàn hỏi, giọng có chút ngập ngừng.
Lăng Nghị khẽ nhíu mày, nhìn Mục Hàn. “Đúng vậy. Sao thế?”
Mục Hàn hơi cúi đầu, rồi ngước lên nhìn Lăng Nghị với ánh mắt có chút bối rối. “Thật ra… căn hộ của tôi đang sửa ống nước. Chắc phải mất vài ngày. Nếu anh không phiền… tôi có thể ngủ tạm ở sofa nhà anh đêm nay được không?”
Lăng Nghị hơi bất ngờ. Anh chưa bao giờ nghĩ đến việc sẽ có người khác ở lại căn hộ chật chội của mình. Nhưng khi nhìn vào vẻ mệt mỏi và có chút bất an trong mắt Mục Hàn, anh không thể từ chối.
“Được thôi,” Lăng Nghị nói, giọng anh dịu hơn thường lệ. “Nhà tôi không rộng rãi lắm, nhưng sofa vẫn thoải mái.”
Mục Hàn khẽ mỉm cười, một nụ cười nhẹ nhàng làm bừng sáng khuôn mặt thanh tú của anh. “Cảm ơn anh, Lăng Nghị.”
......(Còn tiếp ...)
Vui lòng đăng nhập để đọc tiếp.
Trải nghiệm nghe tryện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT