Sau khi được đưa đến bệnh viện và điều trị, Lăng Nghị dần hồi phục. Mục Hàn luôn túc trực bên cạnh anh, chăm sóc anh từng li từng tí. Anh lo lắng cho Lăng Nghị đến quên ăn quên ngủ, chỉ cần thấy Lăng Nghị nhíu mày vì đau, tim anh lại thắt lại.
Những ngày nằm viện, Lăng Nghị cảm nhận sâu sắc hơn bao giờ hết tình yêu và sự quan tâm của Mục Hàn. Anh biết rằng Mục Hàn không chỉ là người yêu mà còn là người bạn đời, người thân duy nhất của anh.
“Đừng lo lắng cho em,” Lăng Nghị khẽ nói, nắm lấy tay Mục Hàn khi thấy anh quá mệt mỏi. “Em ổn rồi. Anh cũng cần nghỉ ngơi.”
Mục Hàn khẽ lắc đầu, bàn tay anh siết chặt tay Lăng Nghị. “Chỉ cần anh khỏe lại, em sẽ ổn thôi.”
Cuối cùng, Lăng Nghị cũng được xuất viện. Mục Hàn đưa anh trở về căn hộ của họ, nơi mọi thứ vẫn nguyên vẹn chờ đợi họ. Không gian ấm áp và quen thuộc dường như cũng góp phần xoa dịu những vết thương trong lòng cả hai.
Những ngày sau đó, Mục Hàn dành trọn thời gian để chăm sóc Lăng Nghị. Anh nấu những món ăn ngon, đọc sách cho anh nghe, và luôn ở bên cạnh anh mỗi khi anh cần. Lăng Nghị cảm nhận được tình yêu thương bao bọc mình, và những vết thương trên cơ thể anh cũng dần lành lại nhờ sự chăm sóc tận tình đó.
Trong thời gian Lăng Nghị dưỡng bệnh, Mục Hàn vẫn tiếp tục công việc pháp y của mình, nhưng anh luôn cố gắng sắp xếp thời gian để ở bên cạnh Lăng Nghị. Họ chia sẻ với nhau những câu chuyện trong ngày, những suy nghĩ và cảm xúc sâu kín nhất. Tình cảm giữa họ ngày càng trở nên sâu sắc và bền chặt hơn bao giờ hết.
........(Còn tiếp ...)
Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.
Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT