Lối ra trước kia của mật đạo đã bị đá rơi chặn kín, cả bậc đá cũng bị chấn động mà sụp đổ. Trong tình hình như vậy, gian thạch thất lại trở nên yên tĩnh, chỉ còn lại tiếng đá vụn thi thoảng rơi xuống.
Nhưng đó chỉ là sự yên lặng trước cơn bão. Nhịp độ rơi của từng viên đá chính là minh chứng rõ ràng nhất, bọn họ phải nhanh chóng rời khỏi nơi này.
Lâm Thanh Hàn theo sát sau lưng Lăng Yến Hòa, ngẩng đầu nhìn về con đường trước mặt.
Con đường này là do Lăng Yến Hòa phát hiện, tuy chưa rõ sẽ dẫn đến đâu, nhưng có hào quang của nam chính che chở thì đi theo chắc chắn sẽ đúng.
So với việc nghĩ đến điểm cuối của con đường này, Lâm Thanh Hàn cảm thấy mình nên quan tâm đến bản thân trước đã.
Trong một mảnh mơ hồ trắng xóa của thức hải, có một gò đất nhỏ nhô lên, chỉ để lộ một đầu mầm dây leo mỏng manh, mặc cho Lâm Thanh Hàn làm cách nào cũng không thể đánh thức Bách Xuân.
Y cảm nhận được dây leo bị chôn dưới sâu ấy đang cố sức giúp mình áp chế cổ trùng trong lồng ngực.

........(Còn tiếp ...)

Vui lòng đọc tiếp đầy đủ trên ứng dụng truyện TYT (iOS, Android).
Trải nghiệm nghe truyện audio, tải truyện đọc offline, đặc biệt hoàn toàn miễn phí.

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play