02

“Nhìn đủ chưa?”

Giọng Lục Châu không nghe ra chút cảm xúc nào.

Tôi lập tức quay mặt đi:

“Ai nhìn anh chứ?”

Bình luận hiện ra:

【Không nhìn anh, anh lại không vui ấy chứ.】

【Nữ phụ vừa dời mắt đi, lông mày phản diện đã nhăn lại thành chữ 川 rồi kìa.】

【Nữ phụ đừng sợ, bọn tôi không chỉ nhìn, mà còn muốn sờ thử, tin không, cô mà chạm vào là phản diện phải vô phòng tắm lần nữa đấy!】

Tôi dĩ nhiên không dám sờ thật.

Lực tay của Lục Châu mạnh đến mức nào, tôi còn lạ gì.

Toàn thân như có sức trâu, chưa chắc tôi đã chạm được mà tay đã bị anh ấy bẻ gãy mất rồi.

Đám bình luận đúng là toàn một lũ hóng chuyện thích đổ thêm dầu vào lửa.

Người đàn ông bên cạnh dường như do dự một lúc lâu, rồi lấy từ tủ quần áo ra một chiếc chăn khác, nằm xuống bên kia giường.

Chiếc giường hai mét, vậy mà hai đứa tôi nằm ra lại phân chia rõ ràng như thể “Sông Sở – Hán” giữa thời chiến.

【Giờ thì không chịu ngủ chung giường với vợ, đến khi vợ chết rồi, mỗi đêm chỉ biết ôm ảnh khóc thôi nhé.】

【Hãy trân trọng những ngày còn được nhìn thấy nữ phụ đi, cô ấy là người đẹp nhất truyện đấy, sắp không được thấy nữa rồi.】

Đúng vậy, từ những dòng bình luận vừa rồi, tôi biết mình sắp chết.

Thế giới này có vẻ là một cuốn truyện ngược tâm truy thê hỏa táng tràng.

Lục Châu là phản diện, còn tôi là bạch nguyệt quang của phản diện – nhưng lại chết sớm.

Nam chính là em trai cùng cha khác mẹ của Lục Châu, tên là Lục Hoài Xuyên.

Mẹ của Lục Châu đã trầm cảm tự tử vì bị mẹ của Lục Hoài Xuyên chen vào hôn nhân.

Từ đó, Lục Châu sống cùng ông bà ngoại trong cảnh nghèo túng.

Cũng vì thế mà anh luôn ôm lòng thù hận với Lục Hoài Xuyên.

Dù bây giờ chỉ mới là giai đoạn đầu truyện, nhưng công ty của hai người đã bắt đầu có dấu hiệu đối đầu.

Ngòi nổ thực sự chính là cái chết của tôi.

Ngày thứ hai sau khi cưới, tôi ra nước ngoài công tác.

Tại nước ngoài, tôi gặp bạn của Lục Hoài Xuyên, bọn họ vì muốn trả thù thay Lục Hoài Xuyên nên thuê vài gã người nước ngoài định “dạy dỗ” tôi.

Không ngờ đám người đó lại nhắm đến nhan sắc của tôi, không những làm nhục tôi mà còn ném xác tôi xuống biển.

Thế là Lục Châu hoàn toàn phát điên, với Lục Hoài Xuyên thì thành thù sâu không đội trời chung.

Nhưng phản diện thì làm sao thắng được nam chính?

Cuối cùng, Lục Châu chết đúng tại vùng biển nơi tôi gặp chuyện.

Đọc đến đây, tôi lập tức lấy điện thoại ra, hủy vé máy bay sáng mai.

Cũng nhắn với trợ lý rằng cuộc họp hợp tác ngày mai chuyển sang họp trực tuyến,

Nếu đối phương không đồng ý thì hủy luôn buổi hợp tác.

Giữ mạng còn quan trọng hơn kiếm tiền.

Bình luận:

【??? Nữ phụ không ra nước ngoài nữa à? Tuyệt vời, người đẹp như vậy mà chết thảm quá thì đau lòng lắm.】

【Đây là một trong số ít phản diện trong ngôn tình mà không yêu nữ chính đấy, phản diện đáng thương như vậy, xin tác giả hãy cho ảnh một cái kết tốt đi.】

【Thương mấy cũng không thay đổi được việc ảnh từng làm tổn thương nam nữ chính. Có người còn đi tẩy trắng cho phản diện nữa, có chút tam quan được không?】

【Được rồi được rồi, bạn ở trên thanh cao quá. Vậy tôi chúc bạn, sau khi trải qua hết mọi chuyện do phản diện gây ra, vẫn có thể yêu thương người đã cướp sạch mọi thứ của bạn.】

【Thật lòng mà nói, nếu tôi trải qua những chuyện giống phản diện, chắc oán khí của tôi đủ nuôi sống cả mười con yêu ma tà đạo.】

 

Trải nghiệm đọc truyện tuyệt vời trên ứng dụng TYT

Download on the App Store Tải nội dung trên Google Play